Kỳ án "lá trúc đào"
Trong một lần người chồng về thăm nhà, cô vợ trẻ tên Liễu đột ngột qua đời. Ngay lập tức, dư luận ở Cẩm Phả (Quảng Ninh) loan tin rằng anh chồng đó đã giết vợ để lấy người khác... Lời đồn đại này được củng cố bằng vật chứng là những lá trúc đào đã bị đun sôi vứt đằng sau nhà, và sau đó là lời nhận tội bất ngờ của nghi phạm...
Chiến là một chàng trai hào hoa đất cảng Hải Phòng. Trong những năm quân ngũ, anh đóng quân ở thị xã Cẩm Phả và đem lòng yêu thương một cô y tá đẹp người đẹp nết, tên là Liễu. Họ đưa nhau về quê, song bố Chiến cực lực phản đối. Ông cụ 70 tuổi, chỉ có mình anh là trai nên không muốn con lấy vợ xa nhà. Hơn nữa ông nhận thấy cô con dâu tương lai thể trạng gầy ốm... Vượt qua sự can ngăn của gia đình, hai người đã về sống với nhau và có một bé trai kháu khỉnh.
Hết thời gian quân ngũ, Chiến để vợ ở lại Cẩm Phả (vì ngại đưa vợ về nhà, có thể xung khắc với gia đình chồng). Trong khi đó, anh lại được phân công về công tác tại một nhà máy ở thành phố cảng. Vậy là, cứ cuối tuần, khi anh bắt xe về thăm nhà, Liễu mới có dịp chiều chuộng, chăm sóc chồng...
Bất ngờ, trong một lần Chiến về Cẩm Phả, người vợ trẻ đột ngột qua đời. Bác sĩ địa phương khẳng định có hiện lượng ngộ độc. Cơ quan điều tra đã lấy dịch dạ dày của tử thi gửi lên xét nghiệm ở Bệnh viện Kiểm nghiệm trung ương. Cùng lúc, họ tìm thấy lá trúc đào, đã được đun qua nước sôi đổ sau nhà... Ngay lập tức, Chiến bị bắt.
Sau nhiều lần kêu oan, đột nhiên Chiến khai mình giết vợ bằng cháo trúc đào, với lý do là để kết hôn với một người tên Dung... Kẻ bạc tình lập tức bị truy tố. Nhân dân thị xã đã dấy lên làn sóng phẫn nộ, yêu cầu phải xử kẻ tội phạm với mức án cao nhất. Phiên tòa sơ thẩm diễn ra trong không khí căng thẳng, bị cáo không thốt lên một lời nào bào chữa cho mình, cho đến khi nhận án tù 20 năm. Nhưng bất ngờ anh ta quỳ sụp xuống, khóc nấc lên: “Tôi vô tội! Tôi yêu cô ấy. Tôi không giết cô ấy. Liễu ơi, em sống khôn chết thiêng, em hãy minh oan cho anh...”. Cả phòng xử án lặng đi, song không mấy người bận tâm đến lời kêu oan muộn màng của kẻ giết người...
Uẩn khúc dần sáng tỏ
Người cha của kẻ tội đồ ngất đi ngất lại nhiều lần. Ông không tin con mình là kẻ giết người, hơn nữa đó là người vợ mà nó đã yêu thương, bất chấp sự ngăn cản của gia đình. Ông lặn lội lên Hà Nội tìm gặp luật sư Nguyễn Thành Vĩnh. Những giọt nước mắt người cha chảy dài trên gò má già nua đã thuyết phục được vị luật sư, vốn không bao giờ bào chữa cho những kẻ giết người. Luật sư nhận lời và bắt xe lên Quảng Ninh gặp Chiến, đang bị tạm giam.
Chiến kể lại, trong lần về thăm vợ đó, Liễu đã bắt chồng vào làng kiếm lá trúc đào về sắc, bôi chỗ chân bị loét lâu ngày của anh. Để minh chứng, Chiến vạch cho luật sư vết loét nơi chân, nay đã thành sẹo. Còn cái chết của Liễu xảy ra khi hai người, sau những ngày xa cách, gặp lại nhau, chiều chuộng nhau... Còn việc anh ta nhận tội chẳng qua là do bị nhục hình, ép cung. Bản thân Chiến cũng phân vân việc mình chưa rửa sạch xoong sắc trúc đào trước khi nấu cháo cho vợ ăn.
Về người phụ nữ mà Chiến khai là có quan hệ tình cảm, muốn giết vợ để được cùng chung sống, luật sư Vĩnh đã tìm hiểu và biết trước đây hai người có quý mến nhau, song không hề có chuyện hứa hẹn hôn nhân. Hơn nữa, chị này đã lập gia đình trước khi Liễu chết vài tháng. Ngoài ra, qua những người hàng xóm, luật sư được biết Chiến rất thương yêu vợ con. Trong cuốn sổ nhật ký của anh ta còn có những đoạn thơ như:
Anh muốn mau bay về
Quỳ bên em tha thiết
Khôn xiết cảm ơn em
Thơm mãi má sữa thơm
Con chúng ta... hoàng tử!
Tìm trong bệnh án của Liễu, luật sư biết chị ta có tiền sử sốt rét mãn tính và hở van tim, bệnh mà theo y học cổ truyền thì không nên lập gia đình và có con. Về lá trúc đào, thông tin từ Bệnh viện Bạch Mai cho thấy lá trúc đào rất đắng, nếu có nấu cháo đường, người ăn cũng dễ dàng phát hiện ra, đó là chưa kể đến Liễu lại là y tá. Hơn nữa, tại sao trong hồ sơ vụ án không có kết luận xét nghiệm của Bệnh viện Kiểm nghiệm trung ương. Vậy là luật sư Vĩnh phải thân chinh đến bệnh viện, và ông được biết, kết luận của xét nghiệm là không có độc chất trong dịch dạ dày.
Hóa ra, vì muốn sớm kết thúc vụ án, điều tra viên đã bỏ qua bản kết luận quan trọng này, bởi có quá nhiều bằng chứng phủ nhận kết quả đó: lá trúc đào tìm thấy sau sân, Chiến nhận đã sắc trúc đào trong xoong, bác sĩ địa phương đã khẳng định có “dấu hiệu ngộ độc”... Đây chính là nguyên nhân đẩy vụ án sang một hướng khác.
Vậy, chị Liễu chết không phải do bị đầu độc mà có thể do thể trạng quá yếu, trong sinh hoạt vợ chồng lại không điều độ, dẫn tới đột tử.
Tại phiên tòa phúc thẩm của TAND Tối cao, những chứng cứ và lý lẽ trên đã làm những người có mặt sửng sốt. HĐXX buộc phải xem xét lại hồ sơ vụ án, tuyên: Bị cáo Chiến vô tội.
Kỳ án “lá trúc đào” xảy ra từ năm 1967 đã được coi là bài học mẫu cho các cán bộ điều tra xét xử.
Theo Pháp Luật